'Lớp học linh hoạt' ­của bà giáo Côi

Đăng ngày:

Cô đi tìm trò

Phạm Văn Phúc năm nay 33 tuổi, đã học ở lớp bà giáo Côi hơn 10 năm nhưng vẫn chưa "tốt nghiệp tiểu học". Ngày nào cũng chăm chỉ đến lớp, Phúc nói em thích

học toán、hơn tiếng Việt vì tập đọc em hay bị ngọng. "Đi học rất vui" là câu mà Phúc lặp lại nhiều lần trong cuộc trò chuyện với chúng tôi.

Phúc là một trong rất nhiều học sinh đặc biệt mà bà giáo Côi đã và đang dạy "không lương" hơn 30 năm qua. "Năm 1994, khi đang là Hiệu trưởng Trường tiểu học Hoàng Văn Thụ, tôi được biết UBND Q.Hai Bà Trưng tìm giáo viên để mở lớp dành cho trẻ lang thang, cơ nhỡ và

trẻ em nghèo. Tôi đã xung phong nhận lớp", bà giáo Côi nhớ lại.

Là một nhà giáo có nhiều năm giảng dạy và làm công tác quản lý, với bà Côi, quyền được đến trường của trẻ là điều hiển nhiên. Vì thế, bà luôn đau đáu khi biết vẫn còn những đứa trẻ vì bệnh tật, vì hoàn cảnh mà không có cơ hội được hưởng cái quyền tối thiểu ấy. Điều đó có nghĩa các em vốn thiệt thòi sẽ càng thiệt thòi hơn.

Lớp học đơn sơ của bà giáo Côi tại Nhà văn hóa Khu dân cư số 2

ẢNH: TUẤN MINH

Nhưng đưa được các em tới trường là điều không dễ. Những ngày đầu mở lớp, để bản thân các em và gia đình hiểu việc học là cần thiết, bà giáo Côi phải thông qua chính quyền địa phương, tổ dân phố tìm đến từng nhà, thuyết phục gia đình cho các em đến lớp. Có những bạn nhỏ sống ở "xóm liều", bố mẹ là "dân anh chị" nên tính cách bất cần, ngỗ ngược. Vậy nên, không chỉ dạy chữ, bà giáo còn vỗ về, tỉ tê trò chuyện để "cảm hóa" các em, rồi qua các em để "cảm hóa" cha mẹ sống thiện lương hơn…

Vì là lớp học đặc biệt nên phương pháp giảng dạy cũng đặc biệt. Với mỗi em, bà giáo có một "giáo án" riêng, phù hợp khả năng tiếp thu. Có em một bài hát khoảng chục câu nhưng phải dạy hàng tháng trời mới thuộc. Có em viết được, thậm chí viết đẹp, làm tính được nhưng lại rất khó khăn khi tập đọc, đánh vần. Có em không nghe mà chỉ nói suốt từ đầu giờ đến cuối giờ; có em lại im lặng cả ngày, rồi có em chạy nhảy liên tục không chịu ngồi yên… Bởi thế, để có thể đứng lớp, theo bà giáo Côi, không có cách nào khác là phải thực sự yêu thương các em, coi các em như con cháu mình. Và tất nhiên, cần lắm sự kiên trì, nhẫn nại!

Cả cô và trò đều nỗ lực, cố gắng

ẢNH: TUẤN MINH

Trái ngọt、Chứng kiến không khí học tập của "lớp bà Côi", không ai có thể nghi ngờ

tình yêu thương

mà bà dành cho học trò. Nhưng cũng khó để không nghĩ đến tâm lý chán nản, muốn bỏ cuộc có thể đâu đó xuất hiện trong tâm trí bà giáo già. Ấy vậy mà không, bà Côi chia sẻ: "Tôi tự nguyện dạy cho các em, không thu phí, không đặt lợi ích cá nhân nào trong đó, chỉ có mong muốn lớn nhất là các em dù ở hoàn cảnh nào cũng được đi học, giúp các em phần nào thoát được tình trạng bệnh tật, đọc được, viết được, trở thành con người có ích cho gia đình,

xã hội…". Mong muốn giản dị của bà giáo rồi cũng được đền đáp và cho ra nhiều "trái ngọt".

Có những học sinh nhờ lớp của bà đã có thể học tiếp ở các trung tâm giáo dục thường xuyên, có 2 em đã đỗ đại học; nhiều em có nghề nghiệp ổn định, làm chủ gia đình, tự nuôi sống bản thân, trở thành người có ích… Trong số này, bà giáo Côi nhắc tới em V., một học trò từng rất cá biệt nhưng nhờ được đi học, nhờ những bài giảng ngoài sách vở của bà mà sau đó đã thay đổi hoàn toàn, được nhận vào làm bảo vệ cho một công ty vàng bạc danh tiếng, có thu nhập đủ sống, có gia đình hạnh phúc…

Bà Côi luôn kiên trì, nhẫn nại hướng dẫn từng học sinh

ẢNH: TUẤN MINH

ẢNH: TUẤN MINH

30 năm nhẫn nại gieo yêu thương, giờ đây nhiều học sinh đặc biệt của bà giáo đã trưởng thành. Phụ huynh các em tìm đến bà để bày tỏ sự biết ơn, nhờ bà, nhờ lớp mà con em họ đã có

cuộc sống hạnh phúc. Hạnh phúc vì hiểu biết hơn, hạnh phúc vì làm chủ được

cuộc sống、của mình.、Nếu không có bà giáo già và lớp học đặc biệt ấy, có thể những đứa trẻ đặc biệt sẽ mãi là "đặc biệt", sẽ chẳng bao giờ có cơ hội học tập và hơn nữa là có thể tự tay "vẽ lại" số phận mình bằng những gam màu tươi sáng. Còn bà giáo Côi thì vẫn cần mẫn với công việc của mình. Ở tuổi gần đất xa trời, bà chỉ mong có đủ sức khỏe để mỗi ngày đến lớp dạy các em.

"Dạy các em học, tôi cũng được rèn luyện trí tuệ để chậm lão hóa, được tiếp thêm động lực để sống lâu hơn, tìm thấy niềm vui trong cuộc sống vì thấy mình vẫn có ích dù tuổi đã cao", bà giáo già giản dị nói.

Bà giáo Côi tỉ mỉ chấm bài tập của từng học sinh

ẢNH: TUẤN MINH

Phạm Văn Phúc đã theo học lớp cô Côi được 10 năm. Phúc cũng là học sinh lâu năm nhất tại lớp học của bà giáo

ẢNH: TUẤN MINH

//Chèn ads giữa bài

.push {、//Nếu k chạy ads thì return

if、return;、var mutexAds = '';

var content = $;

if {、var childNodes = content[0].childNodes;

for {、var childNode = childNodes[i];

var isPhotoOrVideo = false;

if == 'div') {

// kiem tra xem co la anh khong?

var type = $.attr + '';

if >= 0) {、isPhotoOrVideo = true;

}、}、try {、if && && !isPhotoOrVideo) {

if {、childNode.after);

arfAsync.push;

}、break;、}、}、catch { }、}、}、});、function htmlToElement {

var template = document.createElement;

template.innerHTML = html;

return template.content.firstChild;

}